Ngoài lề của thế giới ...
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Ngoài lề của thế giới ...

Thế giới bí mật
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 [manga] Sunadokei

Go down 
Tác giảThông điệp
Midori Himawari
Admin
Midori Himawari


Tổng số bài gửi : 98
Join date : 10/05/2009
Age : 31
Đến từ : The Secrect World

[manga] Sunadokei Empty
Bài gửiTiêu đề: [manga] Sunadokei   [manga] Sunadokei Icon_minitimeMon Jul 13, 2009 3:18 pm

Sunadokei
Đồng hồ cát

Nguồn: blog bạn ๑۩۞۩๑[♥️๑۩۞۩๑ (¯`•♥️Ami♥️•´¯) ๑۩۞۩๑[♥️๑۩۞۩๑ (Đây là một bài viết hay và khá đầy đủ về Sunadokei nên Midori mạn phép manga về đây cho các bạn đọc)

[manga] Sunadokei Sunadokei_07


...Quá khứ, hiện tại, và tương lai...
...Xuân, Hạ, Thu, Đông...
...Tất cả đan xen vào nhau, không có điểm bắt đầu và không có điểm kết thúc...

...Kết nối nhờ một chiếc đồng hồ cát...


Thông tin chung

Tại Nhật:
Tên XB: Sunadokei
Tác giả: Ashihara Hinako
Năm XB: 2003
Số tập: 10
Tình trạng: đã hoàn thành
NXB: Shogakukan

Tại VN:
Tên XB: Đồng hồ cát
Năm XB: 2006
Số tập: 10
Tình trạng: chưa hoàn thành
NXB: Đà nẵng, TVM Comics
Thể loại: Lãng mạn, học đường, shoujo

Phần sau đây có lộ nội dung.

Đồng hồ cát – Dòng chảy

Chiếc đồng hồ cát tượng trưng cho cuộc đời của mỗi con người. Từng hạt cát rơi xuống như thời gian mà ta trải qua, từ lúc sinh thành, chập chững, đi học rồi lập nghiệp. Khi những hạt cát đã qua thì không bao giờ đi ngược lại được nữa. Mọi thứ rồi sẽ trở thành một dòng ký ức để nhớ thương…

Ba trốn nợ, mẹ kiệt sức, gia đình tan nát. Cô bé An Uekusa cùng mẹ về quê – một nơi cách xa thành phố. Tạm hòa nhập được nơi này một thời gian thì mẹ cô vì chịu không nổi áp lực từ công việc, gia đình, bạn bè, người thân mà tự vẫn, trở thành một vết thương hằn mãi không thể lành miệng trong trái tim của An, sau bao năm vẫn khôn nguôi ám ảnh. Cũng may An có những người bạn, những người đưa cô thoát khỏi sự đau khổ, những người luôn bên cạnh và chia sẻ. Bên nhau xuân rồi hạ, hạ vào thu, thu sang đông… cứ thế mà thân thiết. Dần dần, An lại cảm nhận được tình cảm của mình đối với Daigo Kitamura. Tưởng chừng được bên nhau... An phải cùng ba quay về thành phố. Chia ly, họ sống cách xa nhưng vẫn cố liên lạc, tình cảm vẫn đầy nhưng rắc rối không thiếu. Fuji cung thích An, rồi Shiika lại bắt đầu thích Daigo. Bí mật của dòng họ Tsukishima về đứa con riêng của bà chủ bắt đầu được hé mở nhưng lại gây tổn thương đến nhiều người. Mọi thứ rối tung... tưởng chừng như không thể gỡ ra…

Đồng hồ cát - Lắng…

[manga] Sunadokei A5942-12


Cuộc sống hẳn sẽ rất vô vị nếu thiếu “tình cảm”. Tình gia đình, tình bạn, tình yêu… hết thảy đều quan trọng. Mẹ của An - một người mẹ lúc nào cũng lo lắng cho con, luôn cố gắng vì con. Bà tự sát, nhưng không phải là vì ghét bỏ An mà chỉ đơn giản là bà ghét chính mình, ghét mình chưa cố gắng đủ. Nhưng dù thế nào đi nữa thì hành động của bà cũng đã làm tổn thương An rất nhiều và nếu không có những mối quan hệ khác, có lẽ cô đã không thể đứng vững đến bây giờ. Fuji lạnh lùng, khó tính là thế nhưng lúc nào cũng quan tâm đến An. Fuji mến An từ lần đầu gặp mặt nhưng thấy tình cảm cô đối với Daigo, anh tự chôn giấu tình yêu đơn phương và tình nguyện đứng cạnh An với tư cách một người bạn thân.


Tôi thấy tiếc cho Fuji vì anh chỉ là người đến sau, nhưng tôi sẽ còn tiếc hơn nếu An từ bỏ tình yêu hiện tại giữa cô và Daigo để đón nhận Fuji. Tình yêu của An và Daigo không chỉ đơn thuần là rung động nhất thời mà nó là tình yêu từ tận đáy lòng của mỗi người. Nó đủ mạnh để giúp Daigo cố gắng kiếm tiền để mua vé xe từ Shinname lên thành phố gặp An; đủ mạnh để An nhận ra người mà An muốn ở bên cạnh suốt đời là Daigo. Tình yêu ấm nóng và trong ngần như một dòng chảy của con suối nhỏ. Dòng chảy đó chỉ nhẹ nhàng len lỏi vào từng ngóc ngách của con tim mà có thể hâm nóng lại cái cảm giác bâng khuâng đáng quý trong mỗi người khi chợt nhớ về “một ai đó”.

“Một ai đó” chỉ dành riêng cho tôi mà thôi…
“Một ai đó” có thể làm vầng mặt trời của tôi sau mỗi cơn mưa...
“Một ai đó” không thể thiếu trong trái tim và cuộc đời tôi…


Mỗi khi không có Daigo ở bên, An luôn cảm thấy mình trơ trọi và nhỏ bé trong thế giới này. Ngược lại, trong đầu Daigo cũng chỉ có mỗi hình ảnh của An khi cô không ở bên cạnh anh. Từng khoảnh khắc mà hai người được ở bên nhau thật quý giá. Quý là bởi vì họ đâu được ở bên nhau thường xuyên, chỉ có thể nghe giọng nhau qua điện thoại hay thấy chữ nhau trên những bức thư. Phải chi lưu giữ được mỗi khoảnh khắc ở cạnh nhau, hoặc đảo ngược được thời gian để được sống mãi trong khoảng thời gian hạnh phúc đó thì tốt biết mấy. Nhưng thực tế không bao giờ cho phép điều ấy. Tình yêu đó giữa An và Daigo thật ngọt ngào, thật đáng yêu quá đỗi, và chân thành đến mức khiến người ta có thể tin vào hai từ “mãi mãi”.

“Không có gì là mãi mãi cả. Nhưng nếu là Daigo thì mình sẽ tin vào cái mãi mãi đó”

[manga] Sunadokei 8950-120339746847ba635c219ba1


An đã nghĩ như thế.Và như vậy là quá đủ để chứng minh Daigo quan trọng đến thế nào trong đời An rồi. Tôi có quá không nếu bảo Daigo là lý do tồn tại của An từ sau khi mẹ cô qua đời?...

Đồng hồ cát - Cuộc đời

Hình ảnh chiếc đồng hồ cát luôn hiện hữu trong suốt bộ truyện. Tưởng chừng rất nhỏ nhưng nó chính là chủ đề chính của bộ truyện... Bầu cát phía trên là “tương lai”, chỗ hai bầu cát giao nhau là “hiện tại” và bầu cát phía dưới là “quá khứ”. Cứ như thế “tương lai” trở thành “hiện tại” và “hiện tại” trở thành “quá khứ” và “quá khứ” sẽ mãi nằm lại.

Không thể thay đổi thời gian!

Vì vậy mỗi phút, mỗi giây trong cuộc đời ta là vô giá. Một giây đủ cho một người thích người khác, một phút đủ để nắm bắt một cơ hội để thay đổi đời người… Chúng ta phải biết sống cho “hiện tại” và “tương lai”, chứ đừng mãi hoài niệm về quá khứ.

“Dẫu biết thế nhưng nhiều lúc em nghĩ phải chi có thể quay ngược thời gian thì hay biết mấy”

[manga] Sunadokei 8954-120339771247ba6450e5a1fbai


Shiika chỉ khẽ nói câu đó nhưng lại đặt ra một câu hỏi lớn cho chúng ta:”Liệu quá khứ bảo quên thì có quên được không?”. Trong quá khứ đó, An, Daigo, Fuji và Shiika mặc kệ bức tường cao ngăn cách, vẫn vô tư chơi đùa bên nhau. Khi đó, Fuji chưa phải lo nghĩ về thân phận thực sự của mình, An chưa chia tay mọi người để trở về thành phố… Hết thảy đều vô tư lự, trong ngần như viên pha lê. Vì vậy Shiika chợt ước thời gian có thể quay ngược là điều dễ hiểu. Nhưng quá khứ vẫn mãi là quá khứ, nhớ nhung nó thì không ai cấm, nhất là khi nó là một quá khứ đẹp. Tuy nhiên, đừng quá hoài niệm nó mà bỏ quên hiện tại và tương lai. Có lẽ đây là ý chính mà “Sunadokei” muốn nhắn gửi đến bạn đọc.

Giới thiệu nhân vật

[manga] Sunadokei 1
An Uekusa
Là một cô bé hiền lành và yếu đuối, An hội tụ đầy đủ những “phẩm chất” của một nhân vật nữ chính quen thuộc trong shoujo. Vết thương trong quá khứ mà cụ thể là sự ra đi của mẹ đã để lại trong lòng cô bé những lỗ hổng không dễ hàn gắn. Tuy nhiên, bằng tấm lòng chân thành và một tình yêu trong sáng, cuối cùng An thoát khỏi bóng đen quá khứ. An Uekusa trong truyện XB tại VN có tên gọi Quý Trâm.

[manga] Sunadokei 2
Daigo Kitamura
Daigo là một cậu bé nhiệt tình nhưng cũng rất đỗi vụng về, một nhân vật không thể thiếu trong cuộc đời cô bé An Uekusa, vì cậu chính là chàng trai nắm giữ chìa khóa mở cửa tâm hồn An, giúp cô xóa đi mặc cảm và sống hạnh phúc. Ngoài chuyện rất giỏi thể thao và… không chăm học, Daigo còn rất được các bạn nữ hâm mộ.* Daigo Kitamura trong truyện XB tại VN có tên gọi Triết Tùng.

*Cái này Midori không rõ lắm, người đươc hâm mộ là Fuji-kun cơ mà??! Gì nhỉ?

[manga] Sunadokei 3
Fuji Tsukishima
Fuji là một cậu bé nhạy cảm, và biết nghĩ. Yêu An bằng một tình yêu trong sáng và không kém phần chân thành so với Daigo, nhưng Fuji đã chấp nhận rút lui khi nhận ra hạnh phúc của An cũng chính là hạnh phúc của bản thân cậu. Đã có lúc Fuji hiểu lầm về nguồn gốc của mình và muốn bỏ đi, nhưng rồi cậu đã chấp nhận và quay lại với mọi người. Fuji Tsukishima trong truyện XB tại VN có tên gọi Vinh Quy.

[manga] Sunadokei 4
Shiika Tsukishima
Shiika là em gái Fuji, cũng lại là một cô bé vô cùng nhạy cảm. Khi phát hiện ra sự thật về nguồn gốc của mình, Shiika đã rất tuyệt vọng. Cô bé yêu Daigo và coi cậu như một chỗ dựa vững chắc nhất. Dù tình cảm đó không được đáp lại, Shiika vẫn tìm lại được ánh sáng và quyết tâm tìm lại hạnh phúc cho chính mình. Shiika Tsukishima trong truyện XB tại VN có tên gọi Vinh Lan.

[manga] Sunadokei Sunadokeiv02ch04wallpapec7

[manga] Sunadokei Sunadokeiv02ch04wallpapsn6


Truyện mở đầu khi AN 12 tuổi, mùa đông năm ấy, sau khi ba mẹ ly hôn, AN theo mẹ về sống ở quê ngoại, nơi đó cô bé đã quen với Daigo và anh em nhà Tsukishima, 4 người bạn, 4 tính cách, mỗi người lại có những bí mật và vết thương lòng riêng, liệu có thể mãi mãi ở bên nhau như lời hứa?



Hiện tại – Quá khứ - Tương lai, Tình bạn – Tình yêu – Tình cảm gia đình… cứ thế đan xen nhau, dẫn dắt người đọc đi từ mùa này sang mùa khác, năm này sang năm khác như những hạt cát, cứ vùn vụt rơi trong chiếc đồng hồ thời gian

[manga] Sunadokei 2286784341_7acdf5a284_o
Về Đầu Trang Go down
https://thesecrectworld.forumvi.com
Midori Himawari
Admin
Midori Himawari


Tổng số bài gửi : 98
Join date : 10/05/2009
Age : 31
Đến từ : The Secrect World

[manga] Sunadokei Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [manga] Sunadokei   [manga] Sunadokei Icon_minitimeMon Jul 13, 2009 3:39 pm

Có mấy điều thắc mắc mãi từ tối qua đến giờ, tức là từ sau khi đọc xong tập cuối cùng của Đồng Hồ Cát mà không hiểu. Tự dưng ngồi thừ người một lúc lại ngộ ra.
- Ý nghĩa câu nói mà bà Miwako, mẹ An đã nói với An trước khi bà bỏ nhà đi tự tử: "Con ở nhà trông nhà nhé!". Và vì sao An từ năm 12 đến năm 25 tuổi đã chỉ luôn nhớ mà không nhận ra câu nói đó có ý nghĩa như thế nào? Tại sao An năm 26 tuổi đã biết được rằng đó "là tất cả tình yêu thương mà mẹ dành cho" An?
- Ý nghĩa việc Daigo từ chối An vào năm 20 tuổi. Rõ ràng Daigo chưa bao giờ quên được An, nhưng tại sao cậu ta lại không chấp nhận một An ở năm 20 tuổi mà mãi đến 6 năm sau? Và ý nghĩa của câu nói "Người mang lại hạnh phúc cho em chỉ có thể là bản thân em mà thôi!" ?
- Ý nghĩa sự xuất hiện của anh chàng công ty N, mà mình từng cho chi tiết này rất đỗi dư thừa, tại sao tác giả lại lựa chọn để An gặp người này, rồi lại để anh ấy bỏ rơi An?

***

Chi tiết mà mình từng cho bà tác giả này bồi bút kéo dài cốt truyện, lại là một chi tiết rất quan trọng trong cuộc đời của nhân vật An. An lẽ ra phải cảm ơn sự chính trực của người đã bỏ rơi cô. Anh chàng của công ty N đó, anh ta có thể cho người khác thấy rằng mình rất ích kỉ, nhỏ nhen, vụ lợi. Mình sẽ không chấp nhận nếu người ta quy đồng tất cả lại và gói gọn trong một câu, anh chàng này thẳng thắn. Đấy không phải là thẳng thắn theo cái nghĩa mà mọi người thường nghĩ - thẳng thắn để mọi người không hiểu lầm về mình.

Anh chàng này không cần người khác không hiểu lầm mình, không cần ai thông cảm hay hiểu anh. Anh chỉ cần được là chính mình, anh tôn trọng tuyệt đối bản thân anh, quyết định của anh và tôn trọng quyết định của người khác.

Chính sự chính trực đó đã cứu lấy cuộc đời An, dù cứu lấy An chưa bao giờ là mục đích của anh. Có lẽ cũng chính lòng tự trọng của người đã bỏ rơi mình, mà An chưa bao giờ phải cảm thấy xấu hổ vì bị bỏ rơi.

Giả dụ theo hướng khác, nếu ngay vào lúc ấy, anh chàng đó không từ chối An, mà vẫn cưới cô - có nhiều lí do để anh ta làm việc đó, "vì nếu từ chối thì An sẽ rất tội nghiệp" là một lí do điển hình. Anh không nghĩ như vậy, anh không cảm thấy khi một người được là chính mình thì có gì đáng để một người khác trở nên tội nghiệp. Có lẽ anh nghĩ, sự tội nghiệp chỉ xảy đến với một người, duy nhất khi người đó phản bội chính bản thân mình vì người khác. Đấy là sự phản bội lương tâm mang màu sắc nhân đạo, nhưng lại giả tạo, trói buộc và nhục nhã nhất, khi một người không chỉ bị kìm kẹp về hành động bên ngoài, mà trở thành nô lệ tinh thần ở bên trong.

Cuối cùng thì sự chính trực của anh đã thắng, An chưa bao giờ phải đau khổ, tủi hổ vì tình cảm dành cho anh.

Mình cảm ơn người này đã mang lại cho mình hình ảnh về một tình cảm thật sạch, với sự tôn trọng và tự trọng đầy đủ ý nghĩa của những từ này - những từ mà mọi người không bao giờ quan tâm đến ý nghĩa thực sự của nó, người ta thường chỉ quan tâm đến tính nhân danh của nó mà thôi.

***

Năm 20 tuổi, Daigo từ chối An và nói "Ngày đó, chúng ta đã không sai... Người mang lại hạnh phúc cho em, trên đời này chỉ có thể là bản thân em mà thôi!".

Rồi năm 26 tuổi, cũng chính Daigo mở lời tái hợp với An, "Giờ chúng ta đâu còn gì nữa... Làm lại từ đầu nhé!".

Bình thường mình có thể nghĩ rằng Daigo cho cả hai thời gian để tự suy ngẫm, để hiểu hơn về bản thân họ, hiểu một cách thấu đáo và thực sự; để họ học cách sống và yêu bản thân mình trước khi sống với người mà mình yêu thương. Nhưng nghĩ như thế rồi, mình lại không hiểu tại sao Daigo không thẳng thắn nói ra điều đó? Có lẽ vì Daigo sợ An sẽ ỷ lại vào câu nói của anh. Daigo không nói "Chúng ta hãy tạm xa nhau để bình tĩnh suy nghĩ", bởi vì như thế, cả hai chắc chắn sẽ ỷ lại vào câu nói đó và chôn chặt mối tình của mình vào cái vòng lẩn quẩn: chán thì xa, nhớ thì về lại bên nhau; mà như thế không phải là loại hạnh phúc mà anh muốn cả hai có được.

Thay vì câu đó, Daigo lại nói "Một ngày nào đó, khi chúng ta đã tìm được nửa kia của mình, có khi lại nhớ về lúc này và mỉm cười...". Đây là một câu nói thực tâm, khi nói lời chia tay mà không giải thích, cũng không hứa hẹn, Daigo đã tự buông tay đển An ra đi, chấp nhận có thể trong một phút yếu lòng, An sẽ lập lại sai lầm với một người khác, rồi người nắm lấy tay An sẽ không bao giờ là Daigo nữa. Biết là không có gì chắc chắc về một điều vốn bấp bênh như tình cảm, câu nói này cho mình thấy rõ sự chân thành, trong sáng trong nguyên tắc yêu và nguyên tắc làm người của Daigo.

An đã nhìn vào mắt Daigo và thấy "một đôi mắt trong suốt, không hề bị vẩn đục kể từ ngày đầu gặp gỡ" . Có lẽ câu nói về đôi mắt của Daigo là hình cảnh cô đọng nhất mà tác giả muốn gửi gắm đến người đọc qua nhân vật này.

***

Với An, từ đầu, tất cả là mẹ.

Mình có thể quên tất cả mọi hình ảnh về mẹ của An, nhưng chưa bao giờ quên vẻ căm phẫn trên khuôn mặt cô trong đám tang của mẹ và câu nói lớn, "Đồ phản bội!". An làm mình nhớ đến nhân vật Takemori * trong Honey & Clover. Tất cả là mẹ, sống vì mẹ, sống vì tình yêu của mẹ, sống để yêu mẹ... Nhưng khi mẹ buông tay ra, cả thế giới sụp đổ trong mắt con người này. Mẹ buông tay ra và mẹ có quyền làm như thế. Mình có thể khẳng định bà Miwako có quyền buông tay An nếu bà không còn muốn cầm đôi tay đó nữa.

*Trong Honey & Clover sao nhớ hoài không ra, hình như chỉ có nhân vật Takemoto thôi mà. Bực bội

Cuối cùng, An đã nhìn thấu tất cả, đã hiểu và đã biết "Đó là tất cả tình thương mà mẹ dành do mình", vào năm 26 tuổi. Thế như suốt 14 năm từ ngày mẹ mất, cô đã không biết, cô thậm chí không thể hiểu cái vực sâu đang xoắn hút tâm hồn mình là gì. Cô không hiểu tại sao mỗi bước đi của mình lại mệt mỏi, mỗi cảm giác mình có lại nặng chình chịch và làm cô nghẹt thở trong vòng xoáy tối, đen, cô độc, mặc dù bên cô luôn luôn có Daigo.

Đấy không phải là sự không tha thứ, cô thậm chí không hiểu rằng nguyên nhân của tất cả những đau khổ của mình là vì cô đã bấu víu vào một tình cảm đã từng có nhưng giờ thì mất rồi. Mẹ cô đã buông tay cô và từ đó, cô phải sống vì mình, phải sống một mình. Nhưng An không hiểu, An không hiểu vì sao cô bị buông tay và không biết cô đang phải cầm tay ai, đang phải sống vì điều gì.

[manga] Sunadokei 2283197298


***

Lúc Daigo nói "Người mang lại hạnh phúc cho em, chỉ có thể là bản thân em mà thôi", có thể anh đã thấy được đâu và cái hố sâu trong lòng người con gái anh yêu. Anh nhìn thấy rõ nó nhưng không thể làm gì.

Có lẽ đó là nỗi đau mà ít người phải chịu đựng, thông thường, con người ta nếu không yêu quý một người bằng tất cả sự chân thành, thì cũng không thể hiểu đến như thế về người mình yêu. Sự bất lực ấy cuối cùng đã chọn trở thành một câu nói để thể hiện, "Người con gái mà anh yêu không yếu đuối như thế... Em hãy cố lên!".

***

Vào lúc cuối cùng chấm dứt hành trình 14 năm đau khổ vì một tình yêu đã chết, An muốn được hiểu "cảm giác tuyệt vọng của mẹ lúc ấy, nó lớn đến mức nào", có lẽ cô cũng đã nghĩ về một sự buông tay, không hẳn là bằng cái chết như mẹ cô; cô nghĩ đế sự buông tay của bản thân mình.

Làm sao để An có thể lựa chọn được như mẹ? "Cảm giác tuyệt vọng" chỉ là một cách dùng từ mà An biểu đạt, còn thực chất, đó là tinh thần đã chi phối hành động, đã khiến mẹ An chọn con đường như thế. Con đường và hành động mà mẹ cô chọn là bất lực, nhưng tinh thần chi phối của nó thì không thể thay đổi, chỉ có một mà thôi.

An muốn biết về tinh thần đã chi phối hành động buông tay của mẹ mình.

Câu trả lời chỉ có một: sự dũng cảm đối mặt với bản thân. Đó có lẽ là dũng khí lớn nhất mà một người có thể có. Dũng khí trung thành với bản thân, không sống vì người khác.

[manga] Sunadokei 2286764864


Có một câu chuyện về ranh giới giữa sự sống và cái chết của những người đã quyết định chọn cho mình con đường thứ hai. Những người ấy vì không có lí do để tồn tại nên muốn chết, nhưng khi họ nhìn thấy một người khác đang bị giết trước mặt mình, thì một nỗi căm phẫn tột cùng trào lên, và lúc ấy, dù có biến cả thế giới thành kẻ thù thì họ cũng sẽ bảo vệ con người sắp bị hành quyết ấy.

Có thể một loại kích thích tinh thần tương tự đã diễn ra trong An khi cô như người say, tự rạch tay mình trong vô thức, rồi lại nhận ra và phẫn nộ với chính bản thân vì hành động này.

Cô nghĩ "Khi một người gây ra nỗi đau cho mình, thì nỗi đau ấy sẽ là gấp nhiều lần với những người chung quanh." Về điểm này, mình nghĩ câu nói này của An cũng không mang ý nghĩa "sống vì người khác", mà những câu dạng này thường thể hiện. Nó chỉ nói lên một điều rằng An không mong muốn sẽ có người rơi vào vòng xoáy bất hạnh như An đã từng, sau khi cô chết. Cô tiếp tục sống vì trung thành với ý nghĩ đó do bản thân cô ngộ ra, chứ không phải vì ý nghĩa đó tác động khiến cô phải trói bản thân mình vào hành động phải sống.

Nếu quay tới quay lui, An vẫn phải ép buộc bản thân sống vì điều gì khác ngoài bản thân, thì có lẽ cô sẽ không bao giờ điều khiển được đời mình - cuộc đời của một người là thứ duy nhất mà người đó có thể điều khiển được.

[manga] Sunadokei 2283448682_5d2bbb45ea_o


***

Khi An ghi tấm thẻ bài "Mong mình sẽ cùng Daigo đi suốt, suốt, suốt cuộc đời này" , An nghĩ rằng mình sẽ sống vì Daigo.

Khi An ghi lại rằng "Mong Daigo sẽ sống thật, thật, thật hạnh phúc" , cô biết rằng cô phải tự tạo ra hạnh phúc cho bản thân mình, đó là thứ hạnh phúc bền vững nhất mà cô dành tặng cuộc sống này, dành tặng những người cô yêu.

[manga] Sunadokei Suna875975


nguồn:http://thanhdiamanga.org/diendan/showthread.php?p=71103
Thực sự thích manga này!^^1 manga ý nghĩa và sâu sắc về tình yêu cuộc sống và hy vọng!Hình vẽ cũng rất đẹp nữa!Chứng kiến từng nhân vật trưởng thành....từ 12 đến 26 tuổi!Cả 1 thời tuổi trẻ để nhận ra chính mình nhận ra những gì mình yêu thương và nhận ra cả niềm tin yêu trân trọng cuộc sống!Điều ước chỉ có 1 mà thôi!Là 1 bộ shoujo rất đáng để xem!


Cách trình bày bài viết Midori đã giữ nguyên ở bài gốc, nhưng một số dòng chữ trắng xen vào là Midori đính chính lại thông tin một chút cho các bạn không bị lộn.
Về Đầu Trang Go down
https://thesecrectworld.forumvi.com
 
[manga] Sunadokei
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» [manga] S.O.S.
» [manga] Yubikiri
» [manga] Legal Drug
» Danh sách các manga được dịch trong forum.
» Danh sách các manga được dịch trong forum theo tên tác giả

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Ngoài lề của thế giới ... :: Thư viện :: Wiki-
Chuyển đến